Việt Nam

Chuyên Mục

Đỗ Thị Thanh Hương


Biên kịch phim truyền hình.


Đỗ Thị Thanh Hương là một biên kịch khá nổi tiếng trong các bộ phim truyền hình Việt. Tên tuổi chị đã gắn với những bộ phim truyền hình được khán giả yêu thích, được gọi tên cùng danh xưng là nhà biên kịch nổi tiếng. Từ nửa đêm về sáng, khi thành phố chìm vào giấc ngủ, là lúc chị ngồi vào bàn làm việc. Những kịch bản phim đã được sáng tác thâu đêm như thế. Biên kịch Thanh Hương nói, đó là khoảng thời gian yên tĩnh nhất, là lúc chị được chìm sâu, chạm đến cùng cảm xúc của những nhân vật chị muốn khắc họa.

Bây giờ, tên tuổi chị đã gắn với những bộ phim truyền hình được khán giả yêu thích, được gọi tên cùng danh xưng là nhà biên kịch nổi tiếng. Nhưng ít ai biết rằng, cuộc đời chị đã trải qua khoảng thời gian dài khốn khó và nhiều sóng gió. Cũng chính cuộc đời ấy lại cho chị nhiều chất liệu đắt giá về những câu chuyện rất thật, rất đời trên màn ảnh nhỏ.

14 tuổi chị bắt đầu biết rung động, nhưng mối tình đầu thơ ngây sớm vụn vỡ vì gia cảnh nghèo khó. 17 tuổi chị lên xe hoa, lại gặp người chồng vũ phu. 31 tuổi ly hôn, tay trắng. Thanh xuân của chị là những ngày nhiều nước mắt, buồn đau, vất vả, thiếu thốn.

“Sai lầm lớn nhất của cuộc đời tôi là đã vội lấy chồng khi chưa kịp có tình yêu. Nhưng sai lầm ấy cũng đã cho tôi có được điều quý giá nhất của cuộc đời, là đứa con gái. Chính con bé cũng là người đã giữ lại cho tôi sinh mệnh này” - chị Thanh Hương tâm sự.

Năm ấy, vì một nỗi oan trong công việc, chị đã phải rời khỏi công việc của một người làm báo, danh dự bị chà đạp. Trong nỗi phẫn uất không kìm nén được, chị nghĩ đến việc tự tử để chứng minh mình bị hàm oan.

Vào buổi chiều chập choạng tối, khi bóng đêm dần buông xuống trên dòng sông Đồng Nai, chị chở con gái lên cầu Ghềnh, tâm tư rối bời chẳng còn nghĩ gì về tương lai, hy vọng. Trong túi áo khi ấy đã có sẵn một bức thư tuyệt mệnh được ép plastic để không bị nhòe nước.

Chị đã chuẩn bị mọi thứ cho một cuộc ra đi không bao giờ trở lại. Khi xe chuẩn bị lên cầu, con gái hỏi: “Mẹ ơi, mình đi đâu vậy mẹ?”. Chị trả lời không giấu giếm: “Mình đi chết!”. Xe gần đến giữa cầu, con gái thỏ thẻ: “Hay là mình đừng chết được không mẹ? Ở đây người ta xấu quá, hổng ấy mẹ về quê nấu bún riêu bán, con rửa chén cho”. Lời ngây thơ của con gái vậy mà khiến chị bừng tỉnh.

Chị đổi cái chết bằng một trận khóc vỡ òa bên con gái. Bé còn nhỏ quá không hiểu hết nỗi đau khổ của mẹ, nhưng bé con hồn nhiên lại trở thành điểm tựa mạnh mẽ đủ sức cứu lấy mẹ, cứu lấy chính mình.

Sau biến cố ấy, chị ôm con vào Sài Gòn lập nghiệp, sở trường viết lách được chị phát huy tối đa. Chị viết báo, viết kịch bản, chuyển thể kịch bản phim truyền hình… Làm không ngơi nghỉ suốt hàng chục năm bằng sức mạnh tinh thần không gì lay chuyển nổi. “Phải sống và khẳng định mình” là mệnh lệnh chị dành cho bản thân.

Giờ ở tuổi 55, ai gặp chị cũng sẽ chỉ thấy một nữ biên kịch vui tính, hài hước, lúc nào cũng tràn ngập năng lượng. Chị nói, mọi đau khổ oán hận đều đã nằm lại trong ngày hôm qua, trong những ký ức rất xa xôi, nếu có nhắc lại cũng chỉ để cười…
Phim: Hoa vẫn nở mùa đông

Theo phunuonline.com.vn, luotphim và Youtube Thúy

 Video: