Chuyện màn ảnh

Chuyên Mục

Kết phim 'Tết ở làng Địa Ngục' gây tranh cãi


‘Tết ở làng Địa Ngục’ gây chú ý với bối cảnh, các hình ảnh kinh dị được đầu tư chỉn chu. Song, khán giả chưa hài lòng ở nhịp phim chậm, cũng như cái kết mở lửng lơ.


Loạt phim dựa trên tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Thảo Trang, Trần Hữu Tấn đạo diễn, xoay quanh những tai ương xảy ra tại làng Địa Ngục. Dân làng vốn là hậu duệ của một băng cướp man rợ, từng gây ra vụ thảm sát tại truông nhà Hồ, tỉnh Quảng Trị. Vì tội lỗi của tổ tiên, từng người dân trong làng bị gieo lời nguyền, nếu không hóa điên thì cũng chết thảm.

Chất liệu kinh dị dân gian giúp Tết ở làng Địa Ngục thu hút khán giả

Tuyến phản diện 'tỏ vẻ nguy hiểm' nhưng dễ bị đánh bại
Trải qua 12 tập phim với 6 tuần phát sóng, Tết ở làng Địa Ngục được người hâm mộ truyện nói chung đặt nhiều kỳ vọng. Tối 28.11, tập cuối sau khi phát sóng nhận nhiều ý kiến trái chiều, phần lớn chê trách biên kịch kết phim vội.

Trên không ít diễn đàn phim ảnh, khán giả nói phản diện Thập Nương (Lan Phương) được giới thiệu như một thực thể tâm linh tà ác, khiến các nhân vật trong phim phải e dè khi nhắc tên. Song, ả bại trận do vô ý không phát hiện số người chết đã đúng như giao kèo với Quỷ canh rượu (Nguyễn Hoa Thiện Hoà). Các tình tiết như dân làng chuẩn bị vũ khí, lão ăn mày què biến thành Sói lửa vì thế cũng trở nên dư thừa.

Có fan còn so sánh với phân cảnh đại chiến giữa Thập Nương và dân làng Địa Ngục, cho rằng kết phim có lẽ đã hay hơn nếu theo sát nguyên tác. Theo truyện, nữ phù thủy trước khi thua đã kịp thi triển quyền phép, khiến tuyến chính diện lao đao.

Cảnh chiến đấu cuối phim khiến người xem hụt hẫng

Diễn biến quá nhanh, tình tiết đắt giá trong nguyên tác bị cắt xén quá nhiều, dẫn đến việc các nút thắt chưa được tháo gỡ. Như lão què tại sao lại hóa sói, hay việc loại bùa chú từ đứa con của Thập Nương và giao kèo của cô với quỷ chỉ được giải thích qua loa trong lời thoại nhân vật.

Ngoài ra, phim cố tạo cái kết mở khi để vài nhân vật quan trọng gặp họa ở cuối phim. Người hâm mộ cảm thấy xót thương khi trước đó, số phận của họ đã quá bi kịch. Trên trang cá nhân, tác giả Thảo Trang nói cô và ê-kíp đang thực hiện phần tiếp theo cho cả hai phiên bản tiểu thuyết và truyền hình, từ đó sẽ giải quyết trọn vẹn những nút thắt này.

Bối cảnh và chất liệu dân gian là điểm sáng
Nhìn nhận công bằng, Tết ở làng Địa Ngục xây dựng được thế giới bùa chú, lời nguyền ấn tượng. Phim sở hữu nhiều hồ sơ nhân vật, với mỗi người dân trong làng đều có câu chuyện và số phận riêng. Ông Thập (Quang Tuấn đóng) là người nghĩa nghiệp, cũng là người duy nhất có thể ra khỏi làng để giao thương với các vùng lân cận. Tam Quỷ (Võ Tấn Phát) ưa kể chuyện ma, cốt để quên đi nỗi đau vợ mất. Lão ăn mày què (NSƯT Phú Đôn) có khả năng đoán vận mệnh, đồng thời mang trong mình một bí mật đen tối. Cùng những tuyến phụ như Đại “điên” (Đình Khang), cô Mây (Huỳnh Như Đan), cụ Khảm (NSƯT Văn Báu), nhà làm phim vẽ nên bức tranh làng Địa ngục sinh động, nhiều màu sắc.

Thế giới ma quỷ trong phim đa dạng

Trung thành với tiểu thuyết gốc, phim giới thiệu nhiều loại ma quỷ, cũng như đa dạng các vu thuật hắc ám. Nhà văn Thảo Trang dùng chất liệu chính là những câu chuyện ma được truyền miệng ở vùng Tây Bắc, kết hợp thị hiếu văn hóa phẩm kinh dị hiện đại, để cho ra đời những thực thể siêu nhiên như sói lửa, hình nhân đỏ, người lái đò, quỷ canh rượu...

Trên thực tế, không ít người hâm mộ nhìn nhận nguyên tác ôm đồm về tuyến nhân vật, với hệ thống ma quỷ dày đặc tạo cảm giác khó theo dõi. Ở bản truyền hình, đạo diễn Trần Hữu Tấn dùng phương pháp kể đa tuyến, với mỗi tập phim là câu chuyện riêng và chỉ dần liên kết ở các tập gần cuối. Điều này giúp các bóng ma trong phim có sức nặng riêng, cũng dễ để lại dấu ấn trong lòng người xem hơn.

Trên nhiều diễn đàn phim ảnh, khán giả khen ngợi setting (cách xây dựng bối cảnh) cùng khâu hóa trang. Đạo diễn Trần Hữu Tấn dụng công xây dựng “nền móng” cho làng Địa Ngục ở vùng rừng núi Hà Giang - địa phương vốn nổi tiếng với những câu chuyện tâm linh rùng rợn. Từ đây, các đại cảnh thiên nhiên hùng vĩ mà hoang sơ, kết hợp hiệu ứng đã nặn đúc nên hình tượng “rừng thiêng nước độc”, chốn u linh đi dễ khó về của làng Địa Ngục.

Diễn xuất là điểm nhấn khác của phim. Quy tụ nhiều gương mặt gạo cội từ Bắc chí Nam, mỗi nhân vật đều được phân chia đất diễn rõ ràng, lựa chọn kỹ càng cho từng gương mặt diễn viên phù hợp.

Đại diện cho thế hệ gạo cội màn ảnh nhỏ, diễn viên Hạnh Thúy dễ dàng khắc họa được hình tượng ám ảnh của người phụ nữ dần hóa điên vì vu thuật. Trước Thị Lam, Hạnh Thúy từng hóa thân thành nhiều vai dị hình dị tính, như trong Trái tim quái vật hay Tro tàn rực rỡ.

Hạnh Thúy “chiếm màn ảnh” với vai Thị Lam

Với Nguyên Thảo, vai Thị Thập như được “đo ni đóng giày’, khi những đường nét trên khuôn mặt hay từng diễn biến tâm lý nhân vật đều được cô thể hiện trọn vẹn. Cô như kéo người xem vào thế giới bí ẩn, ma mị của làng Địa Ngục.

Ngược lại, Quang Tuấn không có nhiều khác biệt khi vào vai chính ông Thập. Lý do là vì xuyên suốt phim, nhân vật chỉ có những đoạn thoại đều đều, chưa đủ trở thành đòn bẩy để đẩy hết thực lực diễn xuất của Quang Tuấn.

NSƯT Phú Đôn, NSƯT Văn Báu chỉ ở mức tròn vai, với phần thoại nặng tính kịch, giàu triết lý nhưng thiếu tự nhiên. Lứa diễn viên trẻ như Hải Nam, Đình Khang, Huỳnh Như Đan ghi điểm ở ngoại hình và lối diễn trẻ trung; tuy nhiên thường bị lép vế khi đứng chung khung hình với lớp đàn anh.

Nhiều cảnh thừa, lối kể chuyện lan man
Quá khứ của phản diện Thập Nương được kể đan xen trong ba tập phim liên tiếp, song không cung cấp nhiều thông tin mới cho khán giả. Đây là một trong những tình tiết vừa khiến khán giả kỳ vọng, vừa ngao ngán khi kết phim không payoff (thoả đáng) với những phân đoạn nhà làm phim ưu ái dành cho tuyến vai này.

Lối hù dọa không mới

Ở các đoạn đối thoại, nhân vật có cách nói dông dài, úp mở để tăng kịch tính dù đang trong tình thế hiểm nghèo. Loạt phim cũng thiếu hụt thoại hay, khi quanh đi quẩn lại chỉ có những câu nói sáo rỗng và giáo điều. Chẳng hạn, thay vì đưa ra lời an ủi chân tình trước nỗi đau mất vợ của Tam Quỷ, lão ăn mày què bỗng “đạo lý” về sự tan hợp trong tình yêu. Trong trường hợp khác, một vài đoạn hội thảo giữa ông Thập - Lão ăn mày què tựa văn viết cứng nhắc, như thể các diễn viên đang “trả bài”.

Lạm dụng ánh sáng đỏ (red flare), góc quay cận để khắc họa các cảnh kinh dị là điều thường xuất hiện trong phim của đạo diễn Trần Hữu Tấn. Cụ thể là ở hai phân cảnh “hóa điên” của thầy đồ Lam và Đại, nhà làm phim áp dụng một thủ pháp duy nhất là chĩa máy quay sát mặt nhân vật, ánh sáng đỏ chớp tắt liên tục. Việc thiếu đa dạng trong phương pháp gây hù dọa khiến phim dễ bị “bắt bài”, tạo tâm lý nhàm chán cho khán giả.

Dù vừa ra mắt đã đạt top 1 về số lượt người xem trên nền tảng K+ nhưng Tết ở làng Địa Ngục vẫn chưa thể vượt xa kỳ vọng của một bộ phim Việt. Sau Tết ở làng Địa Ngục, đạo diễn Trần Hữu Tấn đã nhanh chóng công bố những hình ảnh tà mị trong tác phẩm điện ảnh Kẻ ăn hồn. Khán giả kỳ vọng đây là phiên bản hoành tráng hơn trong khâu tạo hình, phục trang và bối cảnh.

Thanh Niên